“Hạnh Nguyên…” Lạc Kiều treo lửng lơ trong ko trung, đột nhiên cô ấy thốt lên một giờ đầy kinh ngạc, cơ thể cũng bửa xuống theo cô!Hai người bọn bọn họ rơi vào tình thế trong hồ băng, lạnh cho nỗi răng va vào với nhau mau lẹ.“Khú khú khụ…”Cố Hạnh Nguyên ổn kéo Lạc Kiều, cô nỗ lực tập bơi về phía bên bờ, nằm rạp sinh hoạt mặt bờ hồ nước, luôn miệng thở hồng hộc.“Thế nào? Mùi vị ra sao?”Đột nhiên, một giọng nói ngả ngớn vang lên ở trên đỉnh đầu cô.Bắc Minh Thiện đang đi đến bên bờ hồ.Cố Hạnh Nguim ngước đầu, tương đối thnghỉ ngơi vẫn tồn tại không ổn định, cô trừng góc nhìn tín đồ đàn ông đang đến ngay sát bản thân, ánh mắt toát ra vẻ rét lùng!“Cô bao gồm biết ko, tôi cũng từng hận cô…”Lúc anh nói các lời này, ánh nhìn trống trống rỗng giá buốt căm, nhì năm kia, anh đang từ tay hủy đi bức ảnh bờ biển lớn xoàn óng ả trên trường, đó là triệu chứng cứ đọng của vấn đề hận cô!“Bắc Minc Thiện tại, anh thừa quắt quá! Có nói cụ làm sao đi chăng nữa thì Hạnh Nguim cũng là mẹ của bé anh! Cô ấy tất cả chạm đụng gì cho anh đâu! Nếu nlỗi anh bất mãn về tôi thì cứ nhắm vào tôi là được rồi! Trút ít giận vào fan cô ấy để làm gì hả!” Lạc Kiều cuồng nộ.“Cthị xã của chúng tôi không đến phiên cô xen vào!” Một lời nói thờ ơ của anh làm cho Lạc Kiều run rẩy, sốt ruột ko nói nổi cần lời.“…Ha ha ha…” Đột nhiên Cố Hạnh Nguyên ổn phì mỉm cười, cô cắm răng bám vào bậc thang mặt thành hồ, đi lên từng bước một từng bước một một.“Anh Bắc Minc, cảm ơn anh đã cho tôi trải nghiệm cảm xúc được dancing tự bên trên cao xuống, cũng rất được lắm.” Bên khóe môi của Cố Hạnh Nguim vẫn còn đó vương vãi lại hầu như giọt nước, cô lừ đừ đi về phía anh, trông cô đồng nhất như một vị thần, làm cho anh khá ngẩn ngơ!Cô mỉm cười, đi cho trước mặt anh, không thể e sợ ánh mắt lãnh đạm của anh ý.
Đôi chân dài cùng thon thả của cô cứ nhỏng thể sẽ sẵn sàng vung lên trên mặt ko trung, dịp đứng trước phương diện anh, cô nnghỉ ngơi nụ cười sáng ngời độc nhất vô nhị.“Nhưng nhưng mà, Bắc Minc Thiện tại, vì chưng hận tôi nhưng mà anh lại đẩy tôi xuống vũng nước lạnh buốt giá, anh ko cảm giác trò nghịch này rất thấp kém rồi tuyệt sao?”Cố Hạnh Nguyên vừa new nói hoàn thành lời, nhân thời điểm anh không để ý, cô nhấc chân lập cập đá vào xương chân của anh…“Ckhông còn tiệt…Cố Hạnh Nguyên…”Chữ Hạnh Nguyên ổn vẫn tồn tại còn chưa kịp nói ra khỏi miệng!Một tiếng bốp vang lên, anh bất thần chú ý cơ thể của bản thân mất thăng bằng nhưng rơi xuống vũng nước lạnh mát sau cú đá của cô!Chết tiệt, người thiếu phụ bị tiêu diệt tiệt này! “Ha ha ha…” Lạc Kiều phá ra cười cợt suồng sã: “Hạnh Ngulặng, cậu xuất sắc lắm!”Bắc Minc Thiện tại tung hoành trong nước một cách nhếch nhác, anh vô ý thừa, may mà lại mình hơi tốt bơi lội.Đôi mắt của anh toát ra ngọn gàng lửa giá buốt lùng! Anh trừng mắt nhìn nhị fan thiếu phụ sẽ cười nhỏng điên nlỗi cuồng làm việc trên bờ!“Người thiếu phụ bị tiêu diệt tiệt! Rốt cuộc cô mong đấu cùng với tôi cho tới bao giờ!”Một giờ đồng hồ bốp vang lên!Anh bực dọc đập táo bạo xuống mặt đất, có tác dụng bọt bong bóng sóng văng tung tóe lên phía hai bên bờ.Cố Hạnh Nguim cúi đầu chú ý bạn đàn ông đang nổi cơn thịnh nộ thân làn nước.Cô đứng thẳng eo, đưa ngón tay lên vệ sinh đi đều giọt nước vương vãi trên tua tóc của mình: “Bắc Minc Thiện, từ trước tới nay tôi chưa từng đấu với anh.
Bạn đang xem: Đọc truyện nhiệm vụ sinh đẻ cố hạnh nguyên
Ngày mai, tôi đã giao tài liệu bắt đầu mang lại tòa án! Lần này, trừ phi anh chứng tỏ được rằng bản thân khôn cùng yêu thương nhì đứa tphải chăng, chđọng bằng không, tôi sẽ không còn bao giờ tự vứt quyền giám hộ đâu!”Sau khi nói hoàn thành lời, cô ngửng đầu lên, nhếch môi nsinh hoạt niềm vui đẹp tuyệt trằn, rồi kéo Lạc Kiều cù bạn đi một bí quyết mềm dịu, không quyên tâm mang đến bạn bọn ông đã vùng vẫy với kêu gào thân làn nước nữa, dáng vẻ đi vừa thanh nhã và toát ra vẻ sang chảnh và kiêu sa.Ngày kế, một tấm trát hầu tòa của Toàn án nhân dân tối cao vị trí bàn thao tác của Bắc Minc Thiện tại.Anh trừng ánh mắt tấm trát hầu tòa, không ngờ fan phú ấy lại nói được thiết kế được, hơn thế nữa tốc độ còn nkhô nóng nhứa mang đến xứng đáng khiếp ngạc!“Tổng chủ tịch Bắc Minc, lần này cô Cố đang trường đoản cú mình kiến nghị và gửi đơn xin phép lên trên TAND, không dừng lại ở đó còn cung ứng triệu chứng cứ đọng bất lợi mang đến anh…ví dụ như anh chỉ lo thao tác, không quan tâm mang đến con trẻ của mình, sau khi tan làm cho tiếp tục đi mang đến quán bar…Nhưng đặc biệt độc nhất là dường như cô ấy rất có thể hỗ trợ hình ảnh chứng minh rằng cuộc sống thường ngày riêng rẽ bốn của anh hết sức thhung ác, chỉ trích anh ko quan tâm đến con, mặc dầu hoàn toàn có thể hỗ trợ vật dụng hóa học đầy đủ đầy cho nhỏ tuy thế thiết yếu các bé tình thương thơm của một bạn ba…” Luật sư của Bắc Minch Thiện nay công bố nói.“Làm sao cô ấy hoàn toàn có thể chứng tỏ được rằng cuộc sống riêng tư của tớ khôn xiết loạn?” Bắc Minh Thiện nhướn mi, anh tỏ vẻ không vui.“Tôi…” Luật sư ngập chấm dứt, rồi đặt một tấm hình mang lại trước mặt anh.Tấm hình ấy chụp lại cảnh anh bị cô bóc trần chỉ còn sót lại mỗi cái quần trong, đây là thời gian anh rơi vào hoàn cảnh trong cạm bả của cô ấy vào cái đêm Klặng Cương Mật Ái.Mà cụ thể tnóng hình ấy được chụp cơ hội anh vẫn mê man.Điều đáng hận tuyệt nhất là bất ngờ fan thiếu nữ ấy lại nhân cơ hội anh hôn mê, call thêm vài cô bé không giống nhau khoác đồ lót đến nằm cạnh bên anh, nhằm cô ấy chụp lại hình nóng!Bốp!Anh quăng tnóng hình đi! Người thiếu phụ ấy thiệt đáng gờm! Đêm kia cô ta đùa cợt anh xuất sắc thật!“Tòa án bảo làm cho sao?” Anh tức bực châm một điếu xì gà, rít một hơi thật sâu.“Tòa án đòi hỏi tổng giám đốc Bắc Minc anh đề xuất cung ứng một vài hình hình ảnh anh siêng con, chứ bằng ko sẽ coi như là anh hững hờ con trẻ của mình, không quan tâm đến bé, mang lại thời gian đó TANDTC đang Để ý đến lại về Việc phân tách lại quyền giám hộ.”“Ý là trường hợp như tôi không quyên tâm cho đứa tphải chăng thì e là cả đời này cô ấy cũng trở thành ko Chịu đựng thôi?”“Ngoài ra cô Cố thật sự bao gồm ý này…”“Cả đời à?”Bắc Minch Thiện nay chú ý ra phía bên ngoài bầu trời bên phía ngoài song hành lang cửa số, cả đời sao?Người thiếu phụ ấy định quấn riết theo anh cả đời này à?Bất thình lình, có lẽ trái tyên ổn anh bị lắp thêm nào đấy va buộc phải, anh khẽ híp đôi mắt lại.Nhả ra làn sương rầm rịt, ngón tay hẹp lâu năm kẹp rước điếu xì gà, sau khi trầm dìm Để ý đến một hồi lâu, rốt cục anh cũng quyết định…Kể trường đoản cú lần trước bị rơi xuống hầm băng, Lạc Kiều bị Cố Hạnh Ngulặng lèm bèm trong cả cả tía ngày ròng rã chảy.Cô cứ đọng lằn nhằn mãi mấy câu như không có óc, ý tưởng ngốc ncội, sợ người khác đau đầu, làm cho Lạc Kiều đề nghị cúi đầu ủ rũ trong suốt bố ngày tức thời, giống hệt như một crúc chó có tác dụng không đúng vậy, không đủ can đảm hó hé giờ làm sao.Một ngày nọ, Cố Hạnh Ngulặng ôm laptop rỉ tai rộng một giờ đồng hồ đồng hồ đeo tay, Lạc Kiều nắm chổi lau công ty vờ vịt kéo qua kéo lại cùng bề mặt đất, thực tế cô ấy đã dỏng tai nghe ngóng cuộc thủ thỉ của Cố Hạnh Nguyên. “…Ừm, gồm cô âu yếm bé cưng là tôi yên trung tâm rồi…hả? Cô chuẩn bị về nước hả?...Phải mang nhỏ xíu cưng về sau?..Đương nhiên là tôi ý muốn rồi…Nhưng mà lại cô cũng biết tình hình của mình đấy, lỡ cơ mà bị Bắc Minh Thiện nay vạc hiển thị thì ngừng đời rồi, tôi không muốn mang lại bé nhỏ cưng cũng mất đi đâu…Ừm, được rồi, nếu như vẫn là thế thì tôi tôn kính ra quyết định của cô ấy, cảm ơn cô nhé…vậy tôi đã hóng các fan về nước, tạm biệt.”Cố Hạnh Nguim vừa cụp máy, Lạc Kiều đã sấn mang lại tức thì, cô mỉm cười cười cợt rồi hỏi: “Hihi, cthị trấn gì thế?”“Bé cưng cần về rồi…” Cố Hạnh Nguyên thấy tương đối hoa mắt.“Hả, thiệt à? Vậy bé nhỏ nhỏ đó sắp tới về rồi sao? Tuyệt vời vượt đi mất…” Lạc Kiều chớp nhoáng ném nhẹm phăng cây lau bên đi.Cố Hạnh Nguyên ổn trợn mắt nhìn cô: “Cô Lạc à, chú ý cỗ dạng vui tươi hớn hlàm việc như đứa tthấp của cô ấy tề.Xem thêm: Guide Lee Sin Mùa 10: Cách Chơi, Bảng Bổ Trợ Lee Sin Đi, Bảng Bổ Trợ Lee Sin Đi Rừng Mùa 6
Cô bao gồm biết nhỏ bé cưng sắp tới về tức là gì không?”“Nghĩa là bọn họ chuẩn bị tất cả thêm 1 tín đồ bạn mới.”“Nghĩa là hết sức có thể tớ sắp sửa đề nghị lên tòa cạnh tranh với Bắc Minh Hạo rồi! Nhưng tớ không thích lên tòa và khiếu nại anh ta nữa.” Chứ bằng không cô cũng trở nên không xin TANDTC thưởng thức anh ta cần gửi chứng cứ âu yếm nhỏ bé dại.Dù gì ép anh ta yêu thương thương thơm những bé còn đặc trưng hơn bất kể máy gì khác. Cô không thích Trình Trình cùng Dương Dương luôn luôn thiếu thốn tình tmùi hương của bố trong quy trình trưởng thành và cứng cáp.“Xì! Thế thì sao! Lần này chắc chắn rằng cậu sẽ không thua trận đâu, gồm tía Mạc của cậu chống sống lưng cho rồi liệu có còn gì khác. hơn nữa, lần này Bắc Minc Thiện mong đấu với cậu để giành con, cậu cũng có thể khiếu nại ngược lại phía trên đó là sản phẩm sau lần Bắc Minh Thiện hãm hiếp cậu, cho đến khi đấy dư luận đang đè chết anh ta…”“…” Cố Hạnh Nguyên thiệt sự siêu mong muốn ngã đầu tín đồ đàn bà tên Lạc Kiều này ra, coi coi cuối cùng vào đầu cô ấy chứa đa số đồ vật gì.Vào từ bây giờ, giờ đồng hồ binch binc binh vang vọng mọi căn uống phòng.Cố Hạnh Ngulặng không lưu ý cho Lạc Kiều nữa, cô đi ra xuất hiện, nhưng lại bắt gặp cnạp năng lượng chống phía đối lập đang sửa chữa thay thế.“Anh ơi, đến hỏi chống đối diện gồm khách thuê trường đoản cú bao giờ đấy?” Cô hỏi.“Ồ, tôi cũng chần chừ nữa, công ty chúng tôi chỉ làm trọng trách nhưng mà thôi, nói là vị trí này cần tô điểm lại từ trên đầu, xin lỗi cô, gần đây rất có thể sẽ có tác dụng cô thấy ầm ĩ.” Thợ thay thế nói.Lạc Kiều bước ra chú ý thử: “Có hàng xóm bắt đầu đến sống hả.”“Không gồm sao cả, nhưng mà nhưng mà cô đấy cô Lạc, cô tính ngơi nghỉ nhờ địa điểm tôi mang đến lúc nào đây?” Cố Hạnh Nguyên ổn nhướn ngươi.“Ha ha, khiến cho tớ sống gạnh vài ba ngày nữa, cho tới Khi nhỏ bé cưng về là được…” Lạc Kiều lại bước đầu chơi tệ.Cố Hạnh Nguim sẽ miễn kháng với chiêu này từ lâu: “Không được! Tớ buộc phải im tĩnh thời gian sáng tác! Huống hồ nước chi, cậu bắt buộc trở lại viếng thăm ba người mẹ mình đi, hửm?”“Biết rồi mà…”Trong bên bọn họ Bắc Minch.Chiếc xe cộ của Bắc Minch Thiện nay đang đậu sinh sống kế bên sân trường đoản cú ban sáng.Tuyết đã tan rồi nhưng mà khí hậu vẫn lạnh ngắt.“Cậu hai, cậu chắc hẳn rằng rằng ao ước đưa nhị cậu chủ đi học sao ạ?” Người hầu cảnh giác quan sát cậu hbạn đang ngồi trong xe, hỏi anh nlỗi thể cảm giác không im trọng điểm lắm vậy.Bắc Minc Thiện tại nhíu mày, anh tỏ vẻ nặng nề chịu: “Cô còn hỏi nữa thì mai sau không nhất thiết phải đến làm.”“…” Người hầu chớp nhoáng yên bặt.Dương Dương treo cặp sách, cậu nhỏ xíu sung sướng chạy ra xe. Từ sáng sủa sớm vẫn nghe fan hầu nói bây giờ cha đẹp ý muốn đích thân chuyển cạu nhỏ bé với Bắc Minh Tư Trình tới trường, lưỡng lự cậu bé nhỏ cảm giác náo nức đến hơn cả như thế nào nữa, được rồi, cậu bé nhỏ chấp thuận, cậu bé bỏng cảm thấy vui vày sau cuối cũng thể ngồi trong dòng xe cộ hùng hổ của cha đẹp mắt rồi…Trình Trình treo balo, âm thầm theo đằng sau.Dương Dương chui tót vào trong dòng Bugatti Veyron của Bắc Minch Thiện, vào tay cậu nhỏ nhắn vẫn còn đấy vắt một thanh sô cô la cắm dsinh sống.“Ồ, chiếc xe cộ này ngầu vượt, oai quá…”Dương Dương dancing đến dancing lui ngơi nghỉ vùng sau xe cộ nhỏng nhỏ bọ chét, cậu bé xíu vui đến hơn cả siết chặt tay lại, để cho vụn bánh rơi vãi đầy quanh xe.Bắc Minc Thiện quan sát ra sau thông qua kính chiếu hậu, anh nhíu mày: “Bắc Minh Tư Dương, ko được mang mẫu lắp thêm như phân chó ấy vào vào xe!”“Phân chó?” Dương Dương trừng to lớn mắt nhìn bánh sô cô la trong tay, cậu nhỏ xíu mở to mắt, cha bị tiêu diệt bằm, tía thật sự lừng chừng hưởng thụ món ăn ngon gì hết!”